
Thơ ca mỗi nước có một hành trình phát triển lâu dài với những biến đổi, những cách tân không ngừng cả về hình thức và nghệ thuật. Ở Việt Nam, thơ ca không ngừng vươn mình phát triển và đặc biệt những người yêu thơ và nghiên cứu thơ được chứng kiến sự thay đổi mạnh mẽ nhất của thơ ca bắt đầu từ cuối thế kỷ XVIII đến đầu thế kỉ XIX cho đến 1930 -1945. Anh giấu một mốc quan trọng trong công cuộc đổi mới thơ ca ấy là sự phát triển của hai thể thơ là thơ động ngâm và thơ được nói.
Bên cạnh những thành tựu về mặt nội dung, người ta nhận thấy thơ ca còn có sự cách tân về mặt hình thức biểu hiện mà quan trọng nhất là chuyển đổi hình thức thơ từ thơ điệu ngâm (cổ - trung đại) sang thơ điệu nói ( cận - hiện đại). Vậy giữa hai điệu thơ thì sự khác nhau giữa chúng là gì?
Điệu thơ ngâm là gì ?
Đề dễ hiểu ta có bảng như dưới đây:
THƠ ĐIỆU NGÂM
|
THƠ ĐIỆU NÓI
|
Câu thơ có khuôn hình cố đinh (5/7 chữ ). Kể cả thơ 6/8 thi cũng có định dạng một khuôn hình (trên 6 dưới 8)
|
Câu thơ có khuôn hình cố định đã có sự khác nhau. Thơ 6/8 cũng có sự phá các.
|
Dòng thơ đồng nhất với câu thơ, mỗi dòng là một câu.
|
Dòng thơ không đồng nhất với câu thơ. Có những câu gồm nhiều dòng thơ.
|
Một câu thơ không nhất thiết là có một câu có đầu có nghĩa ngữ pháp.
|
Câu thơ thường có đầy đủ nghĩa ngữ pháp. Kiến thức câu theo kiểu mệnh đề.
|
Tĩnh lược tối đa các yếu tố dư thừa của từ ngữ, để câu thơ trở nên cô đọng, hàm súc, ý tại ngôn ngoại.
|
Sử dụng nhiều yếu tố “dư thừa” của ngôn ngữ nói (ngôn ngữ họi thoại tang cường tại lời)
|
Trong các loại dấu câu thơ điệu ngâm cũng chủ yếu dung dấu chấm và dấu phẩy.
|
Ngoài dấu chấm, dấu phẩy càn dung cả dấu hỏi, dấu chấm than, dấu hai chấm, dấu gạch đầu dòng.
Sự phong phú của kiểu câu nhất là các kiểu câu có trong lời hội thoại.
|
0 Nhận xét