a. Giống nhau:
- Là hai cây bút tài hoa nở rộ trên văn đàn Việt Nam 1930 - 1945
- Nhà văn có đóng góp lớn trong quá trình hiện đại hóa văn học về mặt ngôn ngữ
- Đều sử dụng thủ pháp ánh sáng và bóng tối trong tác phẩm
- Là hai nhà thơ của cái đẹp, yêu cái đẹp và hướng tới cái đẹp.
b. Khác nhau
- Thạch Lam
+ Là nhà văn của những trạng thái cảm xúc, cảm giác trong sự hoà điệu, tiếp cảm với biến chuyển của thế giới, cuộc đời xung quanh.
+ Truyện ngắn của ông không nhiều sự kiện, sự xung đột gay cấn, không có ngã rẽ đột ngột, bất ngờ trên dòng cốt truyện. Mỗi truyện thường nảy sinh, phát triển từ một tình huống nhẹ nhàng, mạch truyện ít căng cao.
+ Nhân vật trong truyện ít có hành động mạnh, không “xô cát”, cõ cọ nà thích hướng nội, thích giãi bày.
+Truyện ngắn không có cốt truyện, nhiều khi man mắc như một bài thơ trữ tình.
Truyện ngắn có kết cấu đơn tuyến, nhiều khi dựa theo dòng cảm xúc, cảm giác của nhân vật.
+ Lời văn nhẹ nhàng, trầm tĩnh, nhiều khi man mắc niềm cảm thương. Sử dụng lối trần thuật từ điểm nhìn nhân vật, để cho nhân vật bộc lộ, tự giãi bày hoặc kết hợp tự nhiên hai điểm nhìn, giọng điệu trần thuật.
+ Tác phẩm giàu chất trữ tình thắm thiết, lắng đọng. Câu văn chuẩn mực rõ ràng, không có cấu trúc ngữ pháp bất thường.
+ Lối văn gọn ghẽ, nhuần nhuỵ mà tinh tế, gợi cảm, có thể ôm sát và diễn tả rành rõ những sinh hoạt, những trạng thái cảm xúc phong phú, không ít phiền phức của con người.
+ Ngòi bút giàu sức gợi cảm, có khả năng khơi sâu vào cảm giác.
- Nguyễn Tuân:
+ Là nghệ sĩ suốt đời đi tìm cái đẹp.
+ Phong cách nghệ thuật độc đáo, mang chất trữ tình chính trị sâu sắc. Con đường nghệ thuật của Nguyễn Tuân là lãng mạn chủ nghĩa.
+ Nguyễn Tuân là một tâm hồn nghệ sĩ tha thiết yêu thiên nhiên, có phát hiện tinh tế độc đáo về thiên nhiên. Thiên nhiên qua ngòi bút Nguyễn Tuân như một công trình mĩ thuật tuyệt vời của tạo hoá.
+ Nguyễn Tuân chủ yếu khám phá thiên nhiên và sự vật ở Phương diện văn hoá thẩm mĩ; khám phá con người ở Phương diện tài hoa nghệ sĩ => đó là cái mới mẻ, độc đáo, có tính chất hiện về con người và cuộc sống của Nguyễn Tuân, đây chính là bản chất nghệ thuật của ông.
+ Ngòi bút của ông thường có thói quen tô đậm những cái phi thường, xuất chúng, gây cảm giác mãnh liệt.
+ Văn của Nguyễn Tuân thường pha chất khảo cứu, không chỉ giàu chất thẩm mĩ mà nội dung thông tin cũng phong phú, đa dạng.
+ Là bậc thầy của ngôn ngữ văn xuôi hiện đại.
+ Lối văn có lúc cực đoan, có khi cầu kì; giọng văn khinh bạc; mạch văn quá phóng túng theo lối tuỳ hứng rất khó theo dõi, nhiều đoạn tham phó bày kiến thức và tư liệu gây cản giác nặng nề đối với người đọc.
0 Nhận xét